Giữa chiến trường rau của nhà nghèo

2025-01-17 20:13:14

Ít nhất cũng vài ba năm qua, hàng trăm gia đình ở các quận, huyện vùng ven đã biết tận dụng khoảnh sân, miếng đất vài ba mét vuông trồng rau sạch để bán. Số tiền tuy kiếm được không nhiều nhưng cũng tạo ra lối thoát nhỏ cho chi tiêu trong ngày. Vậy mà, lối làm ăn xảo trá của không ít người đã bị phát hiện.

Mãi đến 21g tối, mời mua rau đến khô cổ, nhưng mớ rau của bà Nguyễn Thị Bé, cán bộ hưu trí, ở phường Linh Tây, quận Thủ Đức, TP.HCM mới vơi phân nửa. Đã vậy, ông Sáu bạn cùng cơ quan cũ với vợ chồng bà, còn sang nhà bà, định nhờ bao tiêu cỡ 9 – 10m2 rau sạch các loại.

Nguyên nhân, bà Sáu tối đó bán ế rau là do có thêm hai tiểu thương khác mới đến, cùng bán: mồng tơi, rau lang, rau muống… như bà; nhưng giá rẻ bằng 2/3. Chẳng hạn, một bó rau lang bằng cổ tay người lớn bà bán 3.500 đồng. Còn họ bán, hai bó lớn gần gấp đôi giá chỉ 5.000 đồng.

Xách toòng teng hai bó rau muống giá 5.000 đồng về nhà trọ, chị Võ Thị Tươi, quê Đồng Tháp, công nhân may, khu công nghiệp Sóng Thần, dự định sẽ nấu món canh chay ăn cùng mấy con khô cá đù mặn chiên. “500 đồng cũng là tiền, cho nên chỗ nào bán rẻ hơn thì tui mua. Với lại, chỗ mới còn cho thêm gia vị: một trái chanh, vài trái ớt, còn dì Bé thì không”, Tươi uể oải giải thích vì sao bỏ “mối rau” bà Bé.

Riêng chị Nguyễn Thị Ân, quê Vĩnh Long, làm cùng công ty với Tươi, không bỏ bà Bé. Bởi vì, Ân ăn chay trường từ nhỏ. Và nhà trọ của Ân, gần nhà bà Bé, nên chị biết bà bán rau sạch.

Tiếc rằng, lượng khách trung thành với bà Bé cứ rơi rụng dần. “Alô! Ông kêu con Út chạy xe ra chở mớ rau ế về. Tôi tê chân quá đi không nổi!”, chợ tan, bà Bé phải gọi xe ôm… miễn phí. “Tôi không giận tụi công nhân mà tức mấy người trồng rau trên đất ô nhiễm, phun thuốc tăng trưởng xối xả, rồi mang ra chợ đầu độc người lao động với chiêu giá rẻ, còn nhân đạo… giả – cho thêm hành ớt”, bà Bé bực tức phân bua.

Anh Võ Văn Phụng, chủ một vườn mai ở phường Thạnh Lộc, quận 12, TP.HCM xác nhận bà Bé nói đúng. Sát đất nhà anh, có vài người miền ngoài thuê ao trồng rau muống, rau nhút, “màu nước đen thui”.

Hàng ngày, Phụng ngầm quan sát, thấy họ “tống” phân thuốc lên rau rất nhiều. Đặc biệt, có một khoảnh cỡ chiếc chiếu, “ăn” phân thuốc thưa hơn, nên lá và đọt rau ở đó không non lặt lìa. “Khoảnh đó, họ để dành cắt ăn, chứ không bán”, Phụng lắc đầu tiết lộ.

“Không biết mấy ông môi trường, nông nghiệp địa phương đi… ăn nhậu ở đâu mà không hay biết mấy chuyện này?”, bà Bé lại gằn giọng thắc mắc. Có ghé lại nhà bà, mới thấy… bất công. Khoảnh sân vườn 3 – 4m2, được chồng bà chắt chiu trồng đủ loại rau cải, rau mùi: bẹ xanh, húng lủi, mướp… Những cái bồn tắm mini của đám cháu ngoại đã qua sử dụng, cũng được ông tận dụng làm chậu trồng ớt, hành… Phân bón cho cây rau do gần 20 cặp bồ câu Pháp và 7 – 8 con gà tre con ưa “túc gáy” phía sau nhà đảm nhiệm. Dưới đáy chuồng gia cầm, được ông Sáu lót một lớp trấu, cám to trộn với men vi sinh, giúp phân huỷ phân gà và bồ câu. Cứ 3 – 4 tháng, ông lại xúc lớp phân hữu cơ hoai mục này đem bón cho rau, thỉnh thoảng châm thêm phân bò trộn đất hữu cơ. Nhờ vậy, không những dư rau cỏ sạch ăn hàng ngày, bà còn mang bán bớt kiếm thêm tiền điện nước và tiền cho hai ông bà đi xe buýt về TP.HCM khám bệnh hoặc lấy thuốc diện bảo hiểm y tế.

“Ngoại ơi! Cuối tuần này nhà con về bên ngoại đổ bánh xèo ăn nghe ngoại! Con thèm bánh ngoại đổ muốn chết! – “Mẹ mày! Dẻo miệng thấy sợ! Ừ! Nhưng mẹ con mày lo đi chợ đi! Tao cạn tiền bán rau rồi!”

bài, ảnh: Lê Tới-TGTT

Nguồn bài viết : baccarat

Top